Tuesday, 24 September 2013

Anh hay em sẽ phải rửa chén? - Kinh nghiệm chung.

Joe ngập ngừng

Anh hay em sẽ phải rửa chén? - Kinh nghiệm chung

Trong lần thứ hai tiếp theo, cô thấy mình bị cuốn vào một tổ chức chặt chẽ sặc. Đơn giản hơn cả là chuyện   mỗi tuần hai đứa về thăm bên nhà nội bao nhiêu lần, bên nhà ngoại bao lăm lần  , thế mà cũng thành cãi nhau to. Đó là chưa kể những chuyện li ti như con kiến: Chuyện anh đi chơi với bạn bè có cần báo trước cho em? Chuyện thơ từ email của nhau có cần phải kiểm duyệt? Chuyện kỷ niệm chuyện những tình nhân cũ của nhau có cần “tiêu hủy” hết hay không?   dường như họ chưa từng hiểu nhau trước ngày cưới    Có muôn ngàn điều mà khi ký vào      toc co dau      tờ giấy cam kết sống chung, người ta chẳng thể ngờ tới.

Chậm, Trina đã đến ngăn chặn và quay lại, đối mặt với Joe với câu hỏi mắt. Còn em lúc anh cần lén cả cha mẹ đưa hết khoản tiền dành dụm bao năm đi làm cho anh mua chiếc máy điện thoại xịn. Mùi của con chó nóng ấm từ các nhà cung cấp đường phố chỉ là một vài feet từ cô ấy, lại tưới nước miệng và năng lượng chỉ đơn giản là từ. Bạn hỏi thế vì kinh nghiệm đau thương của cá nhân chủ nghĩa.

Nhà hàng đặt rồi, áo cưới chọn rồi, may rồi, hai nhà cũng đã hợp nhất hết về mọi nghi lễ thủ tục. Anh trách em chỉ biết nhà mình, anh trách em “nhất bên trọng nhất bên khinh”. Nhưng qua những bàn bạc, thống nhất chân thực đó, em có thể một lần nữa kiểm chứng: đó có phải là con người có thề đi cùng với mình đến hết thế cuộc không đấy.

Nghe đâu họ chưa từng hiểu nhau trước ngày cưới. Ừ thì cái chén cái bát, nhưng nó bắt đầu khua từ trong sống khua ra, báo hiệu những nứt rạn nghiêm trọng vì không được sẻ chia, không được trợ giúp. Chỉnh sửa bởi: LadyDawn. Gửi bạn thiệp mới đám cưới, bạn nhận với niềm vui san sẻ trong ánh mắt rồi hỏi đầy quan tâm: “Sao rồi, mọi việc đã xong hết chưa?”.

Cãi nhau bao lăm lần, ai cũng thành câu ấm ức trong bụng: “Biết trước thế này…”. Anh vốn là con cưng của cha mẹ, nhỏ lớn có biết làm gì đâu. Em nghe bạn nói rồi lại cười mếu máo: “Mọi chuyện đang lãng mạn thế, đang đẹp đẽ thế, bất chợt lại mang ra đàm luận, rồi bàn luận nữa, liệu có thành người… thực tiễn đến mức thực dụng, nhất là trong chuyện kinh tế?” Cái này, em ơi, chỉ có thể dựa trên sự khéo léo, tế nhị của nhau mà thôi.  Hinh anh dep 

Joe đã ném mình vào vòng tay của mình và được ôm The Living Daylights ra của cô. Ăn xong lại nối ngồi vào máy tính, chơi game.

Bản quyền © 2013 Tất cả các quyền. Em ấm ức: vậy thì ăn cơm quán, cho công bằng. Rồi lễ tết bác mẹ hai bên, đi thế nào, ai đi, đi bao lăm chuyện càng lúc càng nhân lên, như quả cầu tuyết càng lăn càng phình ra. ”. Anh rấm rứt: ngày trước thấy nhu mì hiền thục, chăm nom mình lắm. Trevor, là người đàn ông miền Nam rằng ông, xin vui lòng mở cửa trở lại cho Joe nhập Lexus mà họ thuê tại sân bay.

Joe là người nhiều nhất tính và nói nhiều mà cô biết. "Vâng?". Chương 8. Em giận hờn: em cũng đi làm như anh, cũng 8 tiếng về khó nhọc, sao em còn phải “chui đầu vào bếp” mà không được xem TV, đọc báo như anh? Em nhờ anh chuyện     anh cuoi    gì, anh cũng bảo chuyện phụ nữ, nhà anh đàn ông không ai làm chuyện đó

Anh hay em sẽ phải rửa chén? - Kinh nghiệm chung

Cô chỉ rời khỏi thành phố hơn một chút so với hai mươi bốn giờ trước đó và cô đã bỏ lỡ nó vô cùng.

"Trina," cô gọi, dừng lại trước khi cô đi vòng quanh phía bên kia của chiếc xe. ”. Gây với nhau rồi thì giận dỗi: Vậy thì tiền ai nấy tiêu. Chuyện nhỏ thôi, cứ chuyện xài tiền tài anh và của em. Điều đó luôn luôn bao giờ cũng cấp thiết!    Sông Văn      "Tình yêu và Lies".

Mỗi khi cô bước ra vỉa hè, cô dường như trở nên sống động. Nhưng nói vậy rồi em hỏi bạn: “Vậy biết cái gì cần thỏa thuận, cái gì không? Cuộc sống nảy sinh vấn đề, có lường trước được hết hay không mà thỏa thuận?” Bạn cười dịu dàng, cũng từ kinh nghiệm cá nhân mà thủ thỉ: “Có những điều chung nhất không thề bỏ qua: Đó là chuyện ăn tiêu trong nhà, chuyện đối xử với bố mẹ hai bên, chuyện kế hoạch lâu dài tương lai: điều gì ưu tiên trước, điều gì có thề làm sau, sự nghiệp hay con cái.

Có được chỉ là một cái gì đó về thành phố này đã làm cho máu trong tĩnh mạch hát của Trina. Bởi khi sự việc xảy ra, ai cũng có cái lý của mình, ai cũng có những tổn thương riêng của mình. Chuyện còn nhỏ hơn nữa khi anh đi làm về, nghiễm nhiên nằm coi báo, xem TV chờ cơm em nấu.

Sau đó có đèn sáng và các dấu hiệu hoạt hình được đặt cẩn thận treo trên mọi góc phố mà kích thích thị giác của mình. Họ chỉ muốn bảo lãnh Joe ra khỏi tù và đang đi xuống những bậc thang của tòa thị chính khi Trina nhận thấy rằng có điều gì đó một chút đi với bạn của mình.

”. Cô dâu trẻ ngờ ngạc cười: “Tụi mình yêu nhau đã năm sáu năm, còn có gì là không hiểu, không biết về nhau, sao còn phải … thỏa thuận?” Có bao lăm cô dâu, chú rể có niềm tin… thơ ngây     ảnh đẹp    ấy trước ngày cưới rằng tình ái của họ mạnh hơn quờ, rằng với tình yêu ấy, họ sẽ có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn thử thách của cuộc sống, rằng họ sinh ra là để cho nhau và vì nhau, và họ sắp trở nên Một, Một duy nhất, không tách rời và không có gì có thể đe dọa? Thế nhưng, cuộc sống hiện đại ngày hôm nay có sao điều phức tạp ảnh  cach lam tinh  hưởng lên mỗi cá nhân chủ nghĩa sống của con người khiến sẽ chẳng chóng thì chầy, các đôi vợ chồng trẻ hiểu ra rằng họ  tuy đã Một vẫn có thể là Hai  , và phải vẫn còn là Hai, là Hai chỉ vì những chuyện rất nhỏ là anh hay em rửa chén sau bữa ăn, là Hai chỉ vì sao trong ví anh ấy có khoản tiền lớn thế mà không nghe anh ấy nói gì, là Hai chỉ vì cô ấy ích kỷ quá khi cứ lảu bảu chuyện tháng này mình cho mẹ ba ít tiền đi chơi Mũi Né,… Và xung đột nổ ra, và chia tay mà người ta mãi vẫn còn rấm rứt: mình đúng hay người ta đúng?   Các đôi vợ chồng trẻ  tuy đã Một mà vẫn có thể là Hai ,     nhac dam cuoi    và phải vẫn còn là Hai chỉ vì những chuyện rất nhỏ!   Thế nhưng cuộc sống chung có khi có những điều mà con người ta, dù là kẻ trong cuộc hay người đứng ngoài cũng khó có thề xác định được ai là người đúng.

Cô thậm chí còn nghe thấy hơi thở của cô bắt trên một ngột ngạt, tiếng nấc bị hỏng.

Ngày trước cùng đi chơi, anh ga-lăng lắm, lúc nào cũng dành trả hết mọi khoản, mua cho em món quà đắt tiền không tính toán. Vậy mà về sống với nhau,  chuyện tiền nong lại thành vấn đề tấm tức nhiều nhất  : Chưa hết tháng đã hết tiền, anh trách em tiêu hoang, em trách anh mua món này món kia không bàn thảo thảo luận với em.

Đây chỉ là một vài trong số những lý do mà cô đã giảm rất sâu sắc trong tình yêu với New York. Chỉ một câu như thế cũng khiến vợ chồng không nhìn mặt nhau cả tuần: Người bị xúc phạm, kẻ bị tự ái! Đồng tiền hóa ra thành chuyện lớn.

Quá xấu Aaron đã bị đánh cắp này tất cả đi từ của mình. Nay về so kè chuyện rửa từng cái chén, vậy mà cũng gọi là vợ. Trong toàn bộ quá trình giải cứu cô chỉ muốn nói một lời và đó không phải là như Joe cả. Bạn trầm lại một tẹo, rồi cười dịu dàng: “Xong là mình hỏi hai người đã bàn thảo, thỏa thuận với nhau hết về những nguyên tắc chung trong cuộc sống sắp tới chưa? Đã giải quyết hết được những điều chung và điều riêng cho cuộc sống gia đình chưa? Chuyện đó mới là quan yếu,  chứ nhà hàng nào, áo cưới nào… chưa phải là điều quan trọng nhất đâu.

Những âm thanh hỗn hợp của mọi người trò chuyện trên điện thoại di động của họ, nói chuyện với bạn bè, trao với đối tác kinh doanh, tất cả trong khi họ vội vã cùng với điểm đến tiếp theo của họ là như âm nhạc ngọt ngào vào tai cô. Tuồng như họ chưa từng lường được có thề giận nhau    hình ảnh đẹp    vì như thế trước ngày cưới. Còn mọi điều còn lại, những “nảy sinh” trong đời sống hôn nhân, thì chỉ có thề dựa trên nguyên tắc thỏa thuận căn bản nhất:   Sống phải coi trọng lẫn nhau, quý trọng riêng tư của nhau, trọng xúc cảm của nhau và coi trọng nhân cách của nhau.

Cô dâu mai sau cười hạnh phúc: “Xong hết rồi.

No comments:

Post a Comment