Sunday, 11 August 2013

Lễ Cưới Lãng Mạn Bên Hồ Bơi - Tiệc Cưới Ngoài Trời - Chuẩn Bị Cưới - Cưới Hỏi Việt Nam

Tiệc cưới được bố trí quanh hồ bơi Menu đính vỏ ốc gợi nhớ miền biển quê hương cô dâu Quỳnh Dung Rất nhiều hoa giấy và đèn nhấp nháy được trang trí xung quanh hồ bơi Lễ cưới tổ chức ở hồi bơi với không gian mát mẽ và thoáng đãng Tiệc cưới trở nên lung linh khi đêm xuống Trụ hoa cao hai bên sân khấu Hoa cầm tay nhẹ nhà và tinh tế Nơ ghế cùng tông màu Ngoài hồ bơi, tiệc cưới còn có khu vực bên trong Mọi chi tiết nhỏ nhất đều được tính toán để đảm bảo theme màu chung của buổi tiệc Cổng hoa rực rỡ ở khu vực đón khách Khu vực trưng bày hình ảnh   Khu vực đón khách được bố trí tập trung vào phần photo corner, với phần chụp ảnh lấy liền cho khách mời, được điều phối bởi chính những người bạn rất thân của chú rể. Bàn đón khách với rất nhiều vỏ sò ốc và hoa tươi cùng ánh nến lung linh Nam Trung & Quỳnh Dung rạng rỡ trong ngày cưới

Tôi ngồi dậy trên giường của tôi, dụi mắt của tôi. Tôi kéo dài và ngáp trước khi ra khỏi giường và đi bộ đến phòng tắm riêng. Điều này là không có gì giống như cuộc sống cũ của tôi. Và thực sự, cho sự lựa chọn, tôi muốn trở lại sống cách tôi đã được sử dụng để. Tôi quay lại phòng tắm trên và kéo ra khỏi quần short của tôi và tank top.

"Whoa. Uh ... Xin lỗi. Hi, um ..." Có người nói sau lưng tôi. Tôi nhảy ở những âm thanh không mong muốn, một cách vụng về vấp quần áo của tôi, và kết thúc nằm dài trên sàn phòng tắm. Tôi nắm lấy đầu của tôi và rên rỉ.

"Chết tiệt tôi xin lỗi, Are! Pey. Không sao chứ?" Taylor nói khi anh vội vàng chạy lại để giúp tôi lên. Tôi nhìn anh ta lên và xuống, âm thầm ghi nhận quần thể thao màu đen và áo sơ mi cổ chữ V. Anh nhìn mouthwateringly sexy.

"Không sao đâu." Tôi nói nhẹ nhàng như tôi xoa xoa đầu của tôi.

"Nice Tinkerbell quần lót." Ông nói, mỉm cười với tôi. Tôi nhìn xuống cơ thể của tôi và nhớ rằng tôi là chỉ trong áo ngực và quần lót của tôi. Tôi vòng tay của tôi xung quanh ngực, đỏ mặt dữ dội, và nhìn anh.

"Bạn có muốn một cái gì đó?" Tôi hỏi không quá nhẹ nhàng.

"Bố hỏi tôi để giúp bạn có cho bữa ăn sáng." Ông nói, cười điệu vẫn còn tại chỗ. Tôi gần như có thể thề anh nhìn tự mãn, như ông rất vui rằng ông là người phải đến đón con và tìm thấy tôi trong tình huống khó xử này. Tôi đưa cho anh ta một lần giao.

"Anh đã ở lại qua đêm?" Tôi bối rối hỏi.

"Ừ, James cho phép tôi ở lại mỗi cuối tuần. Tôi sống khoảng năm giờ đi. Vợ anh không thích nó, nhưng cũng oh." Anh nhún vai, làm cho khuôn mặt. Tôi cười trước khi tôi reran những gì anh ta nói.

"Cáitrang diem co dau tu nhiengì? Vợ?" Tôi không biết. Mẹ không bao giờ tái hôn ... Tôi đã cho rằng không có James. Cô luôn tin rằng ông sẽ quay trở lại. Cô chờ đợi cho đến khi ... Cho đến khi bà qua đời.

"Bạn không biết? Ông kết hôn ba năm của cô trước đây." Ông nói, nghiêng đầu.

"Không, tôi đã không. Tôi chỉ gặp người đàn ông hôm qua. Ông có lẽ đã quên đề cập đến nó." Tôi cay đắng nói, nhìn xuống.

"Xin lỗi. Tôi không nên nói với bạn rằng. Cha của bạn cần phải có được một trong những để cho bạn biết." Ông nói, lắc đầu.

"Rất nhiều điều mà James nên làm." Tôi giận dữ nói. Taylor gật đầu mutely và quay mặt đi.

"Tôi sẽ cho bạn đi tắm của bạn bây giờ. Tôi xin lỗi." Anh vừa nói vừa quay lại và bước ra ngoài. Tôi đóng cửa lại và để cho ra một hơi dài. Đó là thú vị.



-

Tôi bước xuống cầu thang, mặc một màu hồng quây và sundress hoa trắng đạt khoảng giữa đùi. Tôi có căn hộ trắng, và mái tóc vàng của tôi là xuống, cong tự nhiên của nó sụp đổ trở lại của tôi. Tôi đã có một số mascara trên, nhưng tôi không phải là người make-up. Tôi yêu tan tự nhiên của da của tôi, và không có gì về tôi, tôi muốn che giấu của. Điều này nghe có vẻ hơi kiêu ngạo, nhưng tôi thích cách tôi nhìn. Tôi bước vào nhà bếp với một nụ cười trên khuôn mặt của tôi. James ngước lên nhìn tôi và mỉm cười.

"Chào buổi sáng, Peyton." Ông nói, đứng lên.

"Chào buổi sáng." Tôi nói, vẫn mỉm cười. Tôi trượt trên một chiếc ghế quầy bar và nhìn qua Taylor đang ăn trứng và thịt xông khói. Ông nhìn tôi và nháy mắt. Tôi quay mặt đi, cảm thấy nóng mặt lên.

"Bạn có thể có được bất cứ điều gì bạn muốn ăn. Nana sẽ nấu nó cho bạn." James cho biết nhìn lên từ giấy. Tôi đứng dậy khỏi ghế và bước tới phòng đựng thức ăn. Tôi nhìn xung quanh, phẫn nộ bởi tất cả các đồ ăn vặt. Khoai tây chiên, bánh quy, tất cả các đồ ngọt.

"Ôi chúa ơi." Tôi nói trong hơi thở của tôi. Tôi bước tới tủ lạnh và mở nó ra. Nó đã được lấp đầy với bia và thậm chí nhiều hơn đồ ăn vặt. Tôi đóng cửa, bước trở lại chỗ ngồi của tôi, và ngồi đó tiếng trống tay trên quầy.

"Có chuyện gì vậy?" James bối rối hỏi. "Bạn đã không tìm thấy bất cứ điều gì?" Tôi chỉ lắc đầu, nhìn xuống.

"Tôi đã cố gắng để có được anh ta ăn uống lành mạnh hơn, thân, nó không bao giờ làm việc." Nana nói khi cô bước vào với hoa và nhìn tôi với một nụ cười. "Vâng, bạn không nhìn đẹp quá!" Cô ấy nói là cô ấy để chiếc hoa trong một chiếc bình.

"Cảm ơn," tôi nói với một nụ cười buồn, "Mẹ tôi yêu chiếc váy này."

"Mẹ của bạn có hương vị tuyệt vời và một cô con gái xinh đẹp." Taylor nói. Tôi nhìn anh cắn môi của tôi và mỉm cười nhẹ. Tôi quay lại nhìn Nana và cô vẫn mỉm cười với tôi.

"Nana, bạn sẽ đi mua sắm với tôi ngày hôm nay, được không?" Tôi hỏi. Nếu tôi sẽ sống ở đây, tôi cần để có thể ăn. Bên cạnh đó, mẹ tôi đã từng là một con quái vật y tế và tôi muốn một cái gì đó để nhắc nhở tôi về cô ấy. Tôi nhớ khi tôi đã ngủ lại

No comments:

Post a Comment